Trò Hề Cộng Hòa
Hoang Huu Phuoc, MIB
Nhận thấy thời Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ tính đến 2015 mới có 4 phần 5 của 1 phần 2 thế kỷ kể từ 30-4-1975 mà thiên hạ do lúc bị Mỹ Thiệu hù đã bỏ chạy tán loạn khỏi Việt Nam vất bỏ sạch sành sanh ngay cả các ký ức mang tính chân lý lịch sử khách quan, tôi đành phải trở thành người Việt Nam duy nhất trên chiếc tinh cầu còn nhớ và ghi lại cái chân lý lịch sử khách quan của nào là việc zero đảng thời Việt Nam Cộng Hòa (trong bàiViệt Nam Cộng Hòa Có Đa Đảng Không? Mỹ Có Đa Đảng Không? ), nào là việc cái gọi là “Đảng Dân Chủ” của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu (trong bài Luận Về Đa Đảng), và nào là việc dấu gạch nối trong tiếng Việt của Việt Nam Cộng Hòa (trong bài Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Ít Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến). Nay thấy ở nước ngoài có đám dị nhân (mang quốc tịch ngoại nhưng đột biến yêu nước Việt chứ không yêu nước quốc tịch) tuyệt thực để vừa phản đối chính phủ Việt Nam, vừa tỏ tình ủng hộ một gã nào đó tên Cù Huy Hà Vũ được cho là đang tuyệt thực ở Việt Nam (rất có thể trùng tên với gã trong bài viết “Tôi Và Cu Huy Ha Vu” của tôi trên emotino), tôi buộc phải làm người Việt Nam duy nhất trên địa cầu viết thêm bài này về một cái chân lý lịch sử khách quan khác, đó là tuyệt thựccủa thế giới và của Việt Nam Cộng Hòa.
Cái gọi là tuyệt thực của nhân loại thì mọi người có thể tìm kiếm thông tin đủ đầy trên internet (bằng tiếng Anh, vì đừng bao giờ tin những thông tin bằng tiếng Việt trên Wikipedia), để biết khởi thủy của nó (có thể đã xuất hiện từ 400 đến 750 năm trước Công Nguyên, và luật pháp Ấn Độ cấm vào năm 1861), để biết danh tính của các bậc vĩ nhân (như Mohandas Gandhi) và hiền nhân quân tử nào đã hy sinh qua tuyệt thực (đã tuyệt thực thì phải chết, như Jatin Das, Thomas Ashe, Terence MacSwiney, Joe Murphy, Michael Fitzgerald, hay Bobby Sands), và để biết rằng tất cả những cuộc tuyệt thực lừng danh kim cổ ấy đều để phục vụ cho một mục tiêu cao cả:chống giặc ngoại xâm. Tuyệt thực còn là hành động quyết liệt của tập thể rất đông người bị chà đạp tàn bạo bỡi chính sách đàn áp hà khắc phi nhân của Mỹ và Anh mà thế giới sử đã phải ghi nhận.
Song, khi vào đến Việt Nam thì tuyệt thực đã được Việt Nam Hóa (vietnamization) nên hễ người Việt Nam hoặc người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch nào mà tuyệt thực thì tất cả chỉ là nhịn ăn vài buổi (không phải vài ngày, vài tuần, vài tháng) do không ai muốn ghi tên mình tiếp vào danh sách các vị hy sinh, cũng không vì mục đích “chống ngoại xâm”, và cũng chẳng ở dạng “tập thể rất đông người cùng bị chà đạp tàn bạo bỡi chính sách đàn áp hà khắc phi nhân của chính quyền mà thế giới sử đã phải ghi nhận”. Việt Nam không bị thế giới sử ghi nhận đã chà đạp tàn bạo cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam. Việt Nam không xâm lăng cái đất nước của cái bọn người-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam. Thế nên, nhất thiết cần lột cái mặt nạ “tuyệt thực” của cái bọnngười-ngoại-quốc-yêu-nước-Việt-Nam-hơn-yêu-nước-quốc-tịch tuyệt thực chống Việt Nam để ủng hộ một công dân phạm pháp ở Việt Nam.
Do nhỡ là người Việt Nam duy nhất trên hành tinh còn nhớ về các chân lý lịch sử khách quan thời Việt Nam Cộng Hòa, tôi xin nêu thêm một sự thật mà không ai còn nhớ: đó là vào thời VAA tức Hội Việt Mỹ mở trung tâm Anh ngữ (tại nơi ngày nay là trụ sở của Mặt Trân Tổ Quốc Thành Phố Hồ Chí Minh trên đường Mạc Đĩnh Chi, Quận 1) với thư viện Abraham Lincoln cực kỳ phong phú, thì một cơ sở khác cũng được mở ra để cạnh tranh với VAA trong việc dạy tiếng Anh – đó là Hội Liên Trường tức United Schools Association, hoạt động trong khuôn viên Đại Học Sư Phạm Sài Gòn. Do Chị Hai và em trai của tôi là học viên các lớp ban ngày của Hội Việt Mỹ, trong khi tôi đề cao tự học và khinh khỉnh Hội Việt Mỹ xem nó chả ra chi, nên khi thấy Hội Liên Trường mở các lớp đêm năm 1971, tôi mới ghi danh học, viện lý do đi bộ từ nhà ở Nguyễn Thiện Thuật (Quận 3) qua Đại Học Sư Phạm gần hơn. Cô giáo dạy luyện nói tiếng Anh cho lớp tôi là Lý Kim Hà. Cô Lý Kim Hà dáng người thấp, đầy đặn, rất xinh đẹp, sang trọng và quý phái. Cô là em của dân biểu Lý Quý Chung, người thuộc nhóm “dân biểu đối lập” chuyên chống đối Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. Chồng của Cô là một kỹ sư dầu khí, làm việc tại giàn khoan Trái Dừa Số 9 (Coconut Number Nine) của Mỹ ngoài khơi Vũng Tàu. Là học sinh ngoan giỏi, tôi luôn làm trưởng lớp và được các thầy cô có đức hạnh yêu thương, nên Cô Lý Kim Hà không là ngoại lệ. Cô thường bảo tôi đến nhà Cô chơi ngày Chủ Nhật. Nhà Cô trong một hẽm rộng trên đường Nguyễn Trãi, Quận 5. Cô có giới thiệu một cô em gái của Cô nhỏ hơn tôi hai tuổi, nhưng tôi đã không thân với cô bé sau khi biết cô bé không chịu ăn các món nào có cá. Có lần tôi đến, Cô Lý Kim Hà đang làm bếp, cười dí dỏm má lúm đồng tiền nói rằng hôm đó Cô rất mệt vì phải nấu nhiều cơm làm nhiều bánh vì ông anh quý hóa của Cô tức Dân biểu Lý Quý Chung hôm ấy … tuyệt thực chống chính phủ Nguyễn Văn Thiệu, mà mỗi lần ông anh tuyệt thực thì cô em lại phải nấu ăn nhiều hơn để ban đêm cho người đem ra hiện trường cho ông anh cùng đồng sự đánh chén tẩm bổ no say để có sức mà ngày mai…tuyệt thực tiếp. Tuyệt thực do đó đã bị các dân biểu Việt Nam Cộng Hòa biến thành ăn cơm trên mức thịnh soạn vào giờ ngủ. Thực tế đời sống cho thấy người ta luôn ăn dữ dội như hạm sau khi nhịn đói vài giờ đồng hồ. (Sau này, khi tôi đã là giảng viên Anh Văn trường Cao Đẳng Sư Phạm Thành phố Hồ Chí Minh, tôi có mời Cô Lý Kim Hà đến dự lễ cưới của tôi với một cô giáo đồng nghiệp năm 1987. Đến giờ Cô Lý Kim Hà cũng không biết rằng Cô luôn là người phụ nữ đẹp nhất trên đời trong tâm khảm của tôi).
Nói tóm lại, các “chính trị gia” của Việt Nam Cộng Hòa đã bỡn cợt với “tuyệt thực”, tầm thường hóa “tuyệt thực”, hề hóa “tuyệt thực”. Và khi các chính trị gia này cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng khỏi Việt Nam, một vài người trong số họ bỏ lại tất tần tật trừ những thứ đã ăn sâu vào từng tế bào của họ: đó là chống cộng điên cuồng vô lý, nói phét vu vạ chửi tục, vàtuyệt thực cớt nhã. Đó là lý do có một vài người nước ngoài nghe đâu đã “tuyệt thực” vì một gã ở Việt Nam.
Họ là người nước ngoài vì không có quốc tịch Việt Nam.
Họ là người nước ngoài vì không hiểu ý nghĩa của từ “tuyệt thực” trong tiếng Việt Nam, vì “tuyệt thực” là “dứt khoát bỏ ăn” chứ không phải là “nhịn ăn” hoặc “sẽ ăn thật nhiều sau”.
Hỡi người dân nước Việt có quan tâm đến ngữ nguyên học và từ nguyên học, xin đừng để bọn ngoại nhân làm trò hề với từ ngữ “tuyệt thực” của tiếng Việt của chúng ta.
Mọi thắc mắc về ngữ nguyên, từ nguyên, và sự thật về lịch sử Việt Nam Cộng Hòa, xin gởi thư qua bưu điện về địa chỉ:
Hoàng Hữu Phước, Đoàn ĐBQH TP HCM, 2bis Lê Duẫn, Quận 1, Tp Hồ Chí Minh
Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét